Thơ Phan Huy MPH (English version after the Vietnamese poem)
Đã từ lâu, tôi có điều muốn nói
Với Miền Nam, miền đất nước điêu linh
Một lời cảm ơn tha thiết chân tình
Của Miền Bắc, xứ ngàn năm văn vật.
Tôi còn nhớ sau cái ngày “thống nhất”
Tôi đã vào một xứ sở thần tiên
Nếp sống văn minh, dân khí dịu hiền
Cơm áo no lành, con người hạnh phúc.
Tôi đã ngạc nhiên với lòng thán phục
Mở mắt to nhìn nửa nước anh em
Mà đảng bảo là bị lũ nguỵ quyền
Áp bức, đoạ đày, đói ăn, khát uống.
Trước mắt tôi, một Miền Nam sinh động
Đất nước, con người, dân chủ tự do
Tôi đã khóc ròng, đứng giữa thủ đô
Giận đảng, giận đoàn, bao năm phỉnh gạt.
Sinh ra, lớn lên, sau bức màn sắt
Tôi chẳng biết gì ngoài bác, đảng “kính yêu”
Xã hội sơ khai, tẩy não, một chiều
Con người nói năng như là chim vẹt.
Mở miệng ra là: “Nhờ ơn bác đảng
Chế độ ta ưu việt nhất hành tinh
Đuốc soi đường chủ nghĩa Mác Lê nin
Tiến nhanh, tiến mạnh lên thiên đường vô sản.”
Hai mươi mốt năm trên đường cách mạng
Xã hội thụt lùi, người kéo thay trâu
Cuộc sống xuống thang, tính bằng tem phiếu
Thân phận con người chẳng khác bèo dâu.
Cảm tạ Miền Nam phá màn u tối
Để tôi được nhìn ánh sáng văn minh
Biết được nhân quyền, tự do, dân chủ
Mà đảng từ lâu bưng bít dân mình.
Cảm tạ Miền Nam soi đường chỉ lối
Đưa tôi trở về tổ quốc thiêng liêng
Của Hùng Vương, quốc tổ giống Rồng Tiên
Chớ không phải Các Mác và Lê Nin ngoại tộc.
Cảm tạ Miền nam mở lòng khai phóng
Đưa tôi hội nhập cùng thế giới năm châu
Mà trước đây tôi có biết gì đâu
Ngoài Trung quốc và Liên xô đại vĩ
Cảm tạ Miền Nam một thời làm chiến sĩ
Chống lại Cộng nô cuồng vọng xâm lăng
Hầu giúp cả nước thoát bầy ác quỉ
Dù không thành công cũng đã thành nhân.
TQC Phan Huy (Mạc Phi Hoàng)
Sinh năm : 1943 tại Hội An, Quảng Nam. Trung Học Trần Qúy Cáp niên khóa:1956-1963. Trình độ văn hóa: Cử Nhân Văn Khoa. Binh Nghiệp: Thiếu Tá CSQG. Lao tù: 8 nặm. Đến Mỹ theo diện HO1. Hiện cư ngụ: Rosemead (Los Angeles, CA). “Vì Người Ta Cần Ánh Mặt Trời” nguyên bản tiếng Việt của Nguyễn Đắc Kiên, nhà báo VN mất việc vì có bài viết phản bác lại Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng. Mạc Phi Hoàng đã chuyển sang Anh Ngữ để phổ biến cho giới trẻ VN cũng như Hoa Kỳ.
Thank You, South Vietnam
It’s been a long time I wanted to say
To the wretched South land of my country
A candid word of appreciation
From the thousand-year-old north Vietnam.
I recall after the ‘reunification’
I went south into a land of fairy
A civilized lifestyle, a carefree spirit
A peaceful nation, a happy people.
I was astonished with admiration
Fixing my wide eyes at this half- nation
That the party said a puppet regime
Where people starved in exile and oppression.
Before my eyes was a lively south
A land of democracy and freedom
I cried profusely in the capital
For being cheated so far by the party.
Born and grown up behind the iron curtain
I knew nothing except the great party
The society was primitive and one- sided
Where people were brainwashed and talked ike parrots.
They always said: “Owed to uncle and party
Our system is the best on the planet
The shining torch of Marxism- Leninism
Will lead mankind to earthly paradise.
Twenty years on this road of revolution
Society went back, men replaced buffaloes
Life went down, calculated with foodstamps
Human fate was no other than duck weed.
Thank you, South Vietnam for breaking darkness
So I can see light of civilization
So I can know freedom and democracy
Concealed and suppressed so far by the party.
Thank you South Vietnam for showing the way
Leading back to our sacred fatherland
Of Hung kings, our nation’s progenitors
Instead of Karl Marx and Lenin foreigners.
Thank you South Vietnam for being a liberator
Who opened our heart to the world all over
That i had not known anything about
Besides two “great” nations Russia and China.
Thank you South Vietnam for having been a warrior
Fighting the lunatic Communist invaders
To save the homeland from red devils
Your attempt fails but your manhood succeeds.