Ý Nghĩa của Dự Luật S-219 “Ngày Hành Trình Đến Tự Do” ( The Journey To Freedom Day)

ngo-thanh-hai-canada-senator-300

Senator Ngô Thanh Hải (Canada)

Thưa quý cô bác, anh chị em,

Trước hết xin quý cô bác, anh chị  thứ lỗi nếu tôi có làm phiền lòng quý cô bác, anh chị .  Tôi cũng xin cám ơn quý cô bác, anh chị  đã dành thì giờ đọc thư nầy.

Thật tình tôi không khỏi sững sờ và hết sức buồn  khi thấy trên mạng và diển đàn có một vài anh/chị đã vì hiểu lầm mà loan tin không đúng sự thật về việc chọn tên cho Ngày Quốc Hận 30 tháng Tư và còn có những lời lẽ thật nặng nề đối với  Thượng Nghị Sĩ Ngô Thanh Hải vì nghĩ  Thượng Nghị Sỉ là “việt cộng nằm vùng”.

Vì lợi ích của tinh thần Đoàn Kết Toàn Dân hầu sớm giải thể chế độ việt cộng tàn ác, phi nhân cũng như vì tình thương yêu Đồng Bào đã gần 40 năm sống trong nghèo đói, tủi nhục dưới bạo quyền. Tôi  cảm thấy có trách nhiệm đính chánh những điều đã bị hiểu lầm. Xin quý cô bác anh chị đọc bản tin cuộc  phỏng vấn Thượng Nghị Sỉ Ngô Thanh Hải do Đài Á Châu Tự Do thực hiện, đính kèm bên dưới, để biết thêm chi tiết.

1)    Thượng Nghị Sỉ Ngô Thanh Hải xứng đáng để được cộng đồng người Việt trong và ngoài Nước biết ơn hơn là khiển trách.

Nhiều cô bác, anh chị trong cộng đồng Việt ở Canada, cũng như tôi  đã chứng kiến Thương Nghị Sỉ Hải đã và đang đồng hành cùng người Việt Quốc Gia trong công cuộc đấu tranh giãi thể chế độ việt cộng trong hơn 30 năm qua  bằng mọi hình thức từ việc tham gia biểu tình, đến những việc thật quan trọng khác là dùng quyền hạn của một Thượng Nghị Sỉ để yêu cầu chính phủ Canada làm áp lực buộc việt cộng phải trả tự do cho Tù Nhân Lương Tâm, Tôn Trọng Nhân Quyền, v.v. trước khi có những giao thiệp buôn bán hay ngoại giao với chúng.  

Gần đây nhất là Thượng Nghị Sỉ yêu cầu Bộ Di Trú Canada chấp nhận cho anh Đặng Chí Hùng được quyền tỵ nạn cộng sản tại Canada và chính Thượng Nghị Sỉ cũng đã can thiệp với chính phủ Quân Đội Thái Lan cho anh Đặng Chí Hùng được đến Canada định cư thật sớm từ nhà tù Thái Lan.

Cũng thật là vinh dự và đáng để cho chúng ta  tự hào là  cộng đồng Việt hôm nay tại Canada có đựơc một dự luật cho Ngày Quốc Hận 30 tháng Tư mà không có một cộng đồng người  Việt nào hiện sống tại các Quốc Gia  khác có được. Có thể xem đây là một sự kiện lịch sử, để ghi nhớ ngày mà Quê Hương ta bị việt cộng cưởng chiếm bằng bạo lực, buộc chúng ta phải bỏ Nước ra đi. Thành quả nầy là do sự đóng góp của cộng đồng Việt chúng ta tại Canada và quan trọng hơn cả là nhờ sự can thiệp của Thượng Nghị Sỉ Hải. Không có Thượng Nghị Sỉ có lẽ là chúng ta chưa có được dự luật nầy.

Thượng Nghị Sỉ Hải nói: “Dự luật S-219 tôi dự định đưa ra năm rồi, tháng Mười 2013. Bởi vì năm 2015 là 40 năm thì tôi nghĩ cách mình có thể làm được là một dự luật tưởng niệm ngày 30 tháng Tư 75, nhớ lại hành trình chúng ta đi.

Trong dự luật tôi đưa ra là để tưởng nhớ làn sóng hai triệu người đã ra đi, để tưởng nhớ 250.000 người chết trên biển cả, để cám ơn Canada nhận 300.000 và để cám ơn chính phủ Canada và nhân dân Canada đã mở rộng vòng tay để đón tiếp chúng ta…” . Tuy nhiên trong cái preambule lời nói đầu của tôi thì tôi để là đa số người Việt Canada đều coi ngày 30 tháng Tư năm 75 là Black April Day,  Ngày Tháng Tư Đen. Một số người thì cứ khăng khăng nói rằng ngày 30 tháng Tư là ngày quốc hận. Cộng đồng mình muốn dùng chữ 30 tháng Tư gì cũng được hết, khi đã được công nhân rồi mình có thể nói Ngày 30 tháng Tư Đen hoặc Ngày Quốc Hận cũng được như thường (Thượng Nghị Sỉ trả lời cô Thanh Trúc, Đài Á Châu Tự Do).

2)    Tại Sao Dự Luật Có Tên là ” Ngày Hành Trình Đến Tự Do” ( The Journey To Freedom Day).

Cũng như chúng ta, Thượng Nghị Sỉ Hải mong muốn Ngày Quốc Hận có được một cái tên thật đúng với ý nghĩa của nó. Chẳng hạn như tên “Ngày Quốc Hận” hay “Tháng Tư Đen”. Rất tiếc là những gì chúng ta muốn, không hẳn Chính Phủ hay Quốc Hội Canada muốn, vì trong quan hệ với việt cộng họ còn có những quyền lợi về ngoại giao, kinh tế cho lợi ích của toàn dân Canada. Vì vậy “Ngày Tháng Tư” ( Black April Day) khi được Thượng Nghị Sỉ Hải đệ trình lên chính phủ, Thủ Tướng Harper đề nghị chọn một tên khác  với hai lý do chính: a) “Tháng Tư Đen” sẽ tạo sự nhạy cảm đối với người ngoại quốc, và b) Khi dùng từ “Black April” người ngoại quốc không hiểu chúng ta muốn nói gì nếu không có lời giãi thích rõ ràng.

Do đó Thủ Tướng Harper đề nghị nên đổi lại là “The Journey to Freedom Day”,    ( Ngày Hành Trình Đến Tự Do). Tên nầy dễ hiểu hơn, đọc tới thì dân Canada hiểu rằng đó là ngày người Việt của mình   từ bỏ cha mẹ, bạn bè, nơi chôn nhau cắt rún để bắt đầu  cuộc hành trình nguy hiểm, ra đi tìm Tự Do).  Là một công dân Canada, làm việc cho chánh phủ, Thượng Nghị Sỉ Ngô Thanh Hải không thể có một lựa chọn nào khác. Nếu quý cô bác, anh chị ở vào địa vị của Thượng Nghị Sỉ thì thử hỏi quý cô bác, anh chị sẽ làm gì?

“Cộng đồng mình nghĩ ngày 30 tháng Tư là Black April Day Tháng Tư Đen, thì tôi cũng đệ trình lên là Black April Day. Nhưng mà cộng đồng người Việt mình không nghĩ là thủ tướng và chính phủ cho rằng dùng chữ “black” nó hơi nhạy cảm.

Thứ hai, khi dùng chữ Black April Day dân Canada không rõ ý nghĩa của cái đó là gì. Thành ra thủ tướng Canada đề nghị là Journey To Freedom Day nó dễ hiểu hơn, đọc tới thì dân Canada hiểu rằng đó là ngày người Việt của mình bỏ nước ra đi, Journey To Freedom Da,  Hành Trình Đến Tự Do thì nó đầy đủ ý nghĩa hơn” (Thượng Nghị Sỉ trả lời cô Thanh Trúc, Đài Á Châu Tự Do).

“Ngày Hành Trình Đến Tự Do”, tên gọi nầy còn là một lời tố cáo mạnh mẽ trước cộng đồng thế giới là chế độ việt cộng là một chế độ độc tài, đảng trị không có Tự Do nên người dân mới từ bỏ cha mẹ, bạn bè, nơi chôn nhau cắt rún để bắt đầu  cuộc hành trình nguy hiểm, ra đi tìm Tự Do. Thiết nghĩ tên gọi nầy mang một ý nghĩa rất sâu xa.

Chính vì vậy mà tà quyền việt cộng đã làm áp lực với Chính Phủ và Quốc Hội Canada không được dùng tên gọi nầy:

“Tòa đại sứ Việt Nam tại Canada và chính phủ Việt Nam đã mướn một người để lobby và đánh phá cho dự luật này không được thông qua… Phát ngôn nhân Bộ Ngoại Giao Việt Nam, ông Lê Hải Bình, nói dự luật yêu cầu công nhận ngày 30 tháng Tư là ngày kỷ niệm Hành Trình Đến Tự Do mà thượng viện Canada thông qua hồi đầu tuần này là một dự luật xuyên tạc lịch sử, vì chính trị cá nhân, khơi lại quá khứ đau buồn, chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc Việt Nam” ( trả lời cô Thanh Trúc, Đài Á Châu Tự Do).

Thử hỏi nếu chánh phủ Canada và Thượng Nghị Sỉ Hải thân cộng, muốn đặt tên cho Ngày Quốc Hận một cái tên mà có lợi cho việt cộng thì tại sao chúng lại chống đối để Dự Luật S-219 không được Hạ Viện thông qua?

Nếu quý cô bác, anh chị nào còn có điều chi thắc mắc, không hài lòng về tên gọi    ” Ngày Hành Trình Đến Tự Do” thì xin viết thư trực tiếp xin Thượng Nghị Sỉ giải thích. Tôi tha thiết xin quý cô bác, anh chị đó hãy nghĩ đến hàng triệu dân oan bị cướp đất; cướp nhà, những công nhân bị bốc lột tận xương tủy trong các xí nghiệp của tàu; những tù nhân lương tâm như cha Lý, Bùi Thị Minh Hằng, Việt Khang, v.v. đang chịu cảnh gông cùm tù tội, bị tra tấn tàn bạo bởi việt cộng; và hàng triệu dân nghèo đói cơm khát nước  mà đừng đánh phá, phỉ bang  bất cứ một người Quốc Gia chống cộng khác, chỉ vì người đó không làm đúng ý mình. Làm như thế chỉ có lợi cho việt cộng mà chúng còn cười khinh bỉ nửa vì chúng ta không có đoàn kết và không làm gì được chúng. Đã gần 40 năm rồi mà việt cộng, chúng vẫn ngồi trên đầu trên cổ của người dân vô tội. Không phải chúng có tài năng gì mà chính vì chúng ta không có đoàn kết.

Vì tà quyền việt cộng không từ bỏ phản đối, đánh phá để dự luật S-219 không được Hạ Viện thông qua trong những tuần lễ tới. Vì vậy một số Hội Đoàn tại Canada sẽ gởi Thỉnh Nguyện Thư  xin cộng đồng việt mình ký tên, để gởi đến Hạ Viện. Tôi tha thiết xin quý cô bác, anh chị cùng gia đình, bạn bè ký Thỉnh Nguyện Thư để Dự Luật được thông qua.

“Dự luật này bị cộng sản Việt Nam mướn người đánh phá thành ra cũng hơi khó khăn, mà hy vọng mình là con người làm việc ngay thẳng, hai là có sự yểm trợ của đồng bào và của cộng đồng thì tôi hy vọng dự luật được thông qua trong năm tới, kỷ niệm 40 năm chúng ta bỏ nước ra đi” (trả lời cô Thanh Trúc, Đài Á Châu Tự Do).

Để kết thúc thư nầy,  tôi xin kính lời cám ơn chân thành Hội  Sinh Viên Sỉ Quan Trừ Bị Thủ Đức, Ontario đã tạo cơ hội cho chúng tôi được dịp tham dự buổi họp  biểu quyết Dự Luật S-219  tại Thượng Viện Canada, ngày 08 tháng 12, 2014 vừa qua. Tôi cũng không quên đặc biệt cám ơn Thượng Nghị Sỉ Ngô Thanh Hải và hai nhân viên phụ tá của anh, cô Tanya và anh Vincent đã làm việc thật vất vả trong ngày hôm đó cho đến khi chúng tôi rời văn phòng của Thượng Nghị Sỉ lúc 8 giờ 30 tối. Dù rất bận rộn nhưng Thượng Nghị Sỉ và hai phụ tá vẫn dành nhiều thời  giờ tiếp đón, trò chuyện với chúng tôi trong tình anh em thân mật. Trước khi ra về Thượng Nghị Sỉ còn có nhã ý mời chúng tôi dùng cơm chiều với anh.

Trong lúc trò chuyện, để trả lời câu hỏi của tôi cho Thượng Nghị Sỉ là: “làm thế nào để cộng đồng người Việt hải ngoại có thể đóng góp một cách hửu hiệu với đồng bào trong Nước vào công cuộc đấu tranh giải thể chế độ việt cộng thật sớm”. Thượng Nghị Sỉ trả lời thật đơn giản là: “chúng ta phải đoàn kết”. Thượng Nghị Sỉ Hải giải thích thêm là mỗi Đoàn Thể, đảng phái chính trị có một hình thức tranh đấu riêng của họ nhưng tựu chung là chúng ta có cùng chung một mục tiêu là giải thể chế độ việt cộng. Chúng ta cần đoàn kết, tập trung mọi nổ lực để sớm đạt được mục tiêu đó chứ không nên đánh phá, nhục mạ lẫn nhau. Chúng ta nên “thấy Nước” chứ không thấy “Người”. Nước  là Quê Hương Dân Tộc của chúng ta đang trong ngục tù việt cộng. Không thấy “ Người”  có nghĩa là không để ý đến những khác biệt của các Tổ Chức,  Hội Đoàn khác mà chê bai, chỉ trích. Cùng nhau hổ trợ cho các Xả Hội Dân Sự trong Nước.

Ngoài ra Thượng Nghị Sỉ cũng nhấn mạnh đến tầm quan trọnng của lá phiếu. Cộng đồng người Việt hải ngoại cần phải đi bầu cử, xử dụng lá phiếu để nhờ đó chúng ta có thể vận động Quốc Hội các Nước mà chúng ta cư ngụ ũng hộ chúng ta, tạo áp lực kinh tế buộc việt cộng phải trả Tự Do cho tù nhân lương tâm, tôn trọng quyền làm người v.v

Kính thư,

Đặng Thành Tiến

n2dangnguyen@gmail.com

(Thư nầy có thể có nhiều lỗi chính tả, xin quý cô bác anh chị rộng lượng tha thứ)