Việt Cộng Chờ Tin Venezuela Tắt Thở
Nguyễn Ngọc Sẵng
Cách đây mấy tháng, Thủ Tướng Phúc niễng của Việt Nam thỏ thẻ “lắng nghe hơi thở kiều bào”. Tội nghiệp ông thương đồng bào sống sung túc nơi quê người, đất khách và muốn lắng nghe họ thở. Phải chi ông lắng nghe dân mình đang lây lất xếp hàng rồng rắn trước trụ sở tiếp dân Trung Ương để nghe họ muốn gì, nguyện vọng họ thế nào, họ còn thở nữa không sau những lần các ông siết cổ họ và gia đình họ. Đó mới là việc cần làm, chớ đám kiều bào đâu cần ông lắng nghe. Ông bợ họ không đúng chổ, mà cứ bợ hoài.
Người dân đau khổ, oan ức vì bị cướp đất ở Thủ Thiêm, người dân Lộc Hưng bị phá nhà vào dịp giáp Tết cần ông nghe hơi thở, tiếng nói đau thương của họ. Họ cần có nơi trú ngụ trong mùa đông lạnh lẽo, cần chổ đặt bàn thờ để rước Ông Bà trong ba ngày Tết, họ bị chế độ của ông giật sập nhà thành bình địa. Họ kêu than khóc lóc thảm thiết, họ không nơi nương tựa trong lúc xuân về. Họ cần ông lắng nghe, họ cần ông biết họ còn thở nổi dưới chế độ cộng sản nữa không. Chớ đám kiều bào cần quái gì đến các ông.
Ông không thèm đếm xỉa đến nguyện vọng họ, ông dùng bọn côn đồ, phương tiện cơ giới giật sập nhà họ để lấy mảnh đất vàng nầy đem bán lấy đô la, chia chác với nhau. Người cộng sản đang hốt hụi chót trước khi tháo chạy.
Không lắng nghe dân, vậy ông hãy lắng nghe những gì đang xảy ra ở Venezuela để mà “liệu bề cao chạy xa bay” (Kiều).
Continue reading